Cuối năm 1978, mình ra trường , được phân công vào công ty cơ khí , thuộc sở giao thông vận tải thành phố HCM , làm việc tại phòng kỹ thuật.Trưởng phòng kỹ thuật là kỹ sư Lê Minh Thùng , người Bến Tre, học vỏ khóa 5, trường đường thủy, và đã đi thực tập sinh đóng tàu ở Ba Lan
Việc đầu tiên , anh Thùng phân công cho mình là thiết kế hoán cải tàu vỏ gỗ 50 tấn, thành tàu chở khách. Anh Thùng đưa cho mình giấy giới thiệu , gửỉ xưởng Phước Sanh, nơi tàu đang nằm trên ụ, và hướng dẫn cụ thể , cách thức đi đến
Hôm sau , từ 6 giờ sáng ,mình đi xe buýt từ Nguyễn Minh Chiếu- Phú nhuận , đến chợ Bến Thành, sau đó đón xe lô ( một loại xe chở khỏang 20 khách ) , đi đến cầu Tân Thuận . Từ cầu Tân Thuận , đón xe lam đi qua cầu Rạch Ông, đến đường Dương Bá Trạc. Từ đó đi bộ khoảng 800 m vào ụ tàu Phước Sanh. Vào đến ụ tàu , nhìn mặt trời , đoán đã hơn 9 giờ
Sau khi xem giấy giới thiệu , người gác cổng, chỉ cho mình , người phụ trách công việc của xường
Ụ tàu Phước Sanh là ụ đất, cửa ụ bằng gỗ , chiều dài khoảng 40 m, chiều ngang khoảng 12 m. Trong ụ có 1 con tàu chở hàng vỏ gỗ , và 1 tàu kéo vỏ gỗ loại nhỏ, đang chờ sửa chữa. Bên cạnh ụ tàu là khu xưởng, đồng thời cũng là khu nhà ở . Công nhân trong xưởng chỉ khoảng dăm người đang vét bùn trong ụ.
Người phụ trách xưởng hôm đó là con gái ông chủ xưởng, vì ba cô đi công chuyện . Cô gái chừng 18 tuổi , người nhỏ nhắn ,mặc áo bà . Cô gọi mình bằng chú, xưng cháu. Sau khi nghe mình nói về công việc, cô liền dẫn đi xuống ụ, để xem con tàu, Mình trèo lên tàu, cô đứng nhìn một lúc rồi nói - chú làm việc. Nói xong , cô trèo lên bờ ụ, đi vào khu xưởng
Mình lấy thước ra đo các thông số chính, đo kích thước cơ cấu, vẽ phác bố trí chung , đo đạc một số khung sườn, để lấy số liệu phục vụ vẽ tuyến hình. làm việc đến khỏang mười hai giờ , mình thu dọn đồ đạc lên thành ụ ngồi nghỉ
Nghỉ ngơi một lúc , mình vào phòng làm việc xin nước uống ,đồng thời chào cô chủ xưởng , Cô mời ở lại dùng cơm, nhưng mình xin phép ra về. Tiễn mình ra cổng, cô dặn
- Chú cố gắng làm nhanh, để tuần sau, Ba cháu cho tàu ra khỏi ụ
- Chú sẽ làm xong công việc khảo sát với thời gian sớm nhất,cháu về thưa lại với ba, là có người của công ty cơ khí xuống khảo sát tàu gỗ, chào cháu và mọi người, chú về
Nói xong mình đi qua công xường. Ở ngoài đường có gió và không khí thoáng mát hơn, làm cho mình phấn chấn, Đi bộ ra bến lam vừa đi, vừa tìm hiểu về vùng ngoại ô Sài Gòn , mới đến mà cảm giác như gần gũi thân quen
Từ ụ Phước Sanh, đi ba chặng xe, về đến khu nhà ở, đã hơn 3 giờ chiều. Đói và mệt, nhưng vui, vì đó là công việc đầu tiên, mình làm, với tư cách là kỹ sư tập sự
Để hoàn thành công việc khảo sát, mình còn đến ụ Phước Sanh 2 lần nữa
Sau hơn một tháng mình hoàn thành thiết kế sơ bộ, hoán cải tàu hàng vỏ gỗ 50 tấn ,thành tàu chở 60 khách
Mình vẽ chì, còn cô Nhung-người Sài Gòn khỏe mạnh xinh xắn, trang phục đẹp, nói chuyện nhẹ nhàng từ tốn ,can lại bằng mực đen, để lưu trữ , khi cần thì in lại bằng phương pháp o dơ líc. Mình vẽ không đẹp, nhưng bản can của cô Nhung, đường nét tương đối chuẩn, chữ viết đúng qui cách ,được anh Thùng khen.
Mình làm việc ở công ty cơ khí, gần 3 tháng , thì chuyển về nhà máy đóng tàu An Phú, ở ấp Thảo Điền , xã An Phú , quận Thủ Đức
Anh Lê Minh Thùng , một thời gian sau , chuyển sang làm giám đốc,cảng Bến Nghé, còn cô Nhung ,nghe nói : đi nước ngoài , bằng thuyền vượt biển
Dự án hoán cải tàu hàng vỏ gỗ thành tàu khách không thực hiện ,vì tính dự toán nhận thấy không có hiệu quả
Sau này đã khảo sát và thiết kế hoán cải nhiều con tàu lớn nhỏ , nhưng nhớ mãi thiết kế hoán cải con tàu vỏ gỗ 60 khách và ụ tàu Phước Sanh
Thứ Tư, 24 tháng 10, 2012
Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2012
Bạn học trường đường thủy
Mình ham vui, mến bạn cùng trường, hay nhậu ké, vui cùng
Trong một cuộc nhậu với bạn bè cùng trường , Hồ xuân Vinh, người Quảng Trị , học sau mấy khóa, vui miệng chọc quê
- Anh Trường Sơn, rất chi là liu tiu ( phát âm tiếng Miền Trung nghe như lưu tiu )
Mình hút xong điếu thuốc, rồi nói
- Anh cùng mọi người ngồi đây có những ngày đi học ở Phương Lưu
- Anh là người hay lưu luyến...
- Có lúc được thầy Bân lưu ý, vì hay trốn học
- Anh có liu tiu, và không có lưu ban
- Và mọi người lưu ý khi nghe mấy đứa miền Trung nói chuyện ,phải lắng nghe cho rõ
Mọi người cùng vui vẻ, uống cạn ly
Rồi ngành đóng tàu thất bát , công việc không có nhiều, thu nhập giảm sút, nên ít có dịp bia bọt với các bạn cùng trường
Mong sao, ngành đóng tàu sớm phục hồi, đề cùng nhau liu tiu, bia bot
Trong một cuộc nhậu với bạn bè cùng trường , Hồ xuân Vinh, người Quảng Trị , học sau mấy khóa, vui miệng chọc quê
- Anh Trường Sơn, rất chi là liu tiu ( phát âm tiếng Miền Trung nghe như lưu tiu )
Mình hút xong điếu thuốc, rồi nói
- Anh cùng mọi người ngồi đây có những ngày đi học ở Phương Lưu
- Anh là người hay lưu luyến...
- Có lúc được thầy Bân lưu ý, vì hay trốn học
- Anh có liu tiu, và không có lưu ban
- Và mọi người lưu ý khi nghe mấy đứa miền Trung nói chuyện ,phải lắng nghe cho rõ
Mọi người cùng vui vẻ, uống cạn ly
Rồi ngành đóng tàu thất bát , công việc không có nhiều, thu nhập giảm sút, nên ít có dịp bia bọt với các bạn cùng trường
Mong sao, ngành đóng tàu sớm phục hồi, đề cùng nhau liu tiu, bia bot
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)