Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013

CÁI SỰ HÈN

  Người nông dân nghèo khổ
  Bán hàng rong trên phố
  Bị trật tự đô thị
  Đè đầu, còng hai tay
  Nhẫn nhục , miệng van xin
  Tôi không tội tình gì
  Người nông dân vô tội
  Vì nghèo đành chịu hèn

  Người trật tự đô thị
  Vì đồng lương công chức
  Mà đành lòng nặng tay
  Với người dân lương thiện
  Cũng là một loại hèn
  Vì giá áo túi cơm

   Đám đông người chứng kiến
   Giữa thanh thiên bạch nhật
   Một sự việc bất bình
   Mà không giám can ngăn
   Vì sợ bị liên lụy 
   Có khi phải lên đồn
   Mất thời gian, rách việc
   Thờ ơ trước đau khổ
   Của con người nghèo khổ
   Chỉ vì sợ vu vơ
   Cũng là cái sự hèn

   Bao nhiêu người có chức
   Bao nhiêu người có danh
   Mũ mão lại cân đai
   Vinh hoa rồi phú quí
   Mà thờ ơ hững hờ
   Trước nhân dân đau khổ
   Cũng là cái sự hèn
   Vì có danh là lợi

   Để người dân lương thiện
   Ngẩng cao đầu bước tới
   Để sự hèn không còn
   Cần có nền dân chủ
   Cần có sự nhân quyền 
    
   



 
  
 
  

Thứ Tư, 11 tháng 12, 2013

THUỐC ĐẮNG GIÃ TẬT, SỰ THẬT MẤT LÒNG

Sự thật đang diễn ra
Luật sư Lê Hiếu Đằng
Tiến sĩ Phạm Chí Dũng
Bác sĩ Nguyễn Đắc Diên
Lần lượt xin ra đảng

Còn ở trong xóm mình
Cũng có những sự  thật:

Vài người đã lớn tuổi
Tóc nhiều muối hơn tiêu
Nông dân cũng không phải
Cũng không là công nhân
 Nghề nghiệp không ổn định
 Nhưng tích cực phấn đấu
 Sau hai năm đối tượng
 Được vào đảng dự bị
 Rồi được làm dân phòng
 ...

 Thuốc Đắng thì giã tật
 Sự thật, thì đắng lòng

 Nhìn thẳng vào sự thật
 Là phương thức đúng nhất
 Tiếp cận đến chân lý 


 



 

Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2013

THƯƠNG NGƯỜI DÂN NGHÈO TRỊNH XUÂN TÌNH

Quê nghèo đất chật, người đông
Mùa màng thất bát, anh đành ly hương
Vào Sài Gòn, lắm phố phường
Thuê nhà ở trọ, kiếm đường mưu sinh
Vợ đi giúp việc nhà giàu
Chồng đi bán dạo hàng bông cho người
Mồ hôi, công sức vợ chồng
Cần kiệm vun vén, lần hồi nuôi con
Quê hương, xa ngái ngoài kia
Song thân hai phía, cũng cần sẻ chia
Mong sao trọn đạo làm người
Nắng mưa không quản, miệt mài bán rong
 ...
Phận nghèo lại gặp tai ương
Dân phòng cậy thế, chặn đường đánh anh 
Một mình anh, thế cô đơn
Mình mảy bầm dập, anh đành chịu thua
Đưa tay cho chúng tra còng...

Người dân thấy cảnh bất bình
Cùng chung tay, chặn bạo tàn giúp anh
Đưa vào cấp cứu nhà thương
Giúp anh bình phục, để còn nuôi con


Tạm thời tai nạn đã qua,
Anh không oán trách, không hề kêu oan
Chỉ mong nhận lại cái xe
Để còn phương tiện lần hồi mưu sinh 

Biết được câu chuyện của anh
Xót xa vô hạn, khắc ghi mấy dòng
Đã phá cái thói bạo tàn
Mang danh công quyền, đàn áp nhân dân